Cuối tháng 10/2024, ca sĩ đâm đơn kiện kỹ sư công nghệ Mỹ - ông Gerard Williams, lên Tòa Thượng thẩm California, quận Cam, với lý do chủ nhà không đảm bảo an toàn cho khách mời, khiến anh bị tai nạn trong bữa tiệc tổ chức tại nhà ông bà. Sau đó, ca sĩ rút đơn. Nhưng lúc này, phía kỹ sư Mỹ đâm đơn kiện ngược, đòi hai USD bồi thường thiệt hại và án phí kèm lời xin lỗi công khai. Giữa tháng 12/2024, Tòa thượng thẩm California cập nhật thông tin phía Đàm Vĩnh Hưng tiếp tục vụ kiện.
Tháng 1 năm nay, tòa quyết định nhập chung đơn của cả hai do liên quan cùng sự việc, trùng lặp nhiều dữ kiện. Tòa quyết định dời phiên điều trần đến tháng 9 để hai bên chuẩn bị pháp lý.
Ở lần duy nhất trả lời phỏng vấn về vụ tai nạn, ca sĩ không đề cập đến việc kiện tụng, thay vào đó, anh nói về cảm xúc và cuộc sống riêng.
- Hiện sức khỏe của anh thế nào sau tai nạn hồi năm ngoái?
- Lúc nằm viện, tôi giấu mọi người việc bị mất những ngón chân, nhất là với mẹ và con trai. Tôi xấu hổ và không muốn ai biết, sợ họ sẽ lo và không chịu nổi. Tôi cần thời gian để từ từ cho họ biết sự thật nhưng cũng không làm được như mình nghĩ. Lúc gặp tai nạn, tôi hoang mang, không biết làm gì, cứ hy vọng những ngón chân bị đứt sẽ nối lại được. Tôi không biết phải ra sao, cứ từng bước theo bác sĩ, không thể làm gì hơn được. Để chống lại các cơn đau, co giật tôi phải tiêm thuốc giảm đau liều mạnh. Lúc đó, tôi cũng chưa hình dung được chân của mình nhìn sẽ như thế nào vì bác sĩ dặn 10 ngày sau mới được tháo băng để vệ sinh vết thương. Tôi dùng thuốc ngủ, giảm lo âu để không bị trằn trọc, suy nghĩ nhiều. Ban ngày khi tỉnh táo tôi phải luôn tự xua đuổi các ý nghĩ tiêu cực, đương đầu với nhiều thứ cùng lúc trong cuộc sống.
Hiện giờ, vết thương tạm lành nhưng tình trạng của tôi không thể nào được như trước. Tôi cố thử vài buổi cầu lông hay pickleball nhưng hoàn toàn không thể nhanh nhẹn, lăn xả đỡ banh. Tôi không dám liều mình chơi những bộ môn dùng sức như thế nữa.
Những ngày đầu khi từ Mỹ về nước, mọi sinh hoạt của tôi hoàn toàn diễn ra trong phòng với đôi nạng y tế, ăn uống ngay tại giường, chân luôn kê cao, những vệ sinh cá nhân thường nhật cũng thử thách tôi nhiều. Tôi uống kháng sinh liên tục làm da lưng, ngực nổi nhiều mụn. Lúc đó, liveshow Ngày em thắp sao trời ở Hà Nội cũng phải dời lại hai tháng. Tôi buộc phải tiếp tục chiến đấu với vết thương đồng thời học bài, tập hát ngay tại giường. Tôi dùng thuốc giảm đau đến tận bây giờ vì đau lan ra cả khớp gối, cổ chân. Không phải tôi muốn kể lể gì ở đây, chỉ cố gắng nói sao cho mọi người dễ hình dung chuyện tôi đã và đang trải qua.

Ca sĩ luôn dành thời gian chơi đùa, bơi lội và dạy học cho con trai. Ảnh: Nhân vật cung cấp
- Anh làm gì để trở lại cuộc sống thường nhật?
- Chuyện làm thế nào để vượt qua là cả một cuốn phim dài thật dài, tôi không tiện kể hết được. Tôi nhìn những người kém may mắn hơn để thấy mình còn đỡ hơn họ nhiều. Sau cùng, tôi hình dung sự nghiệp bao nhiêu năm xây dựng không thể nào bị dừng lại một cách không đáng. Tôi đã tự vượt qua và tự "sắm" cho mình một vai diễn như "không có gì" trước mặt người khác.
Tôi không còn đi ra bờ biển để chơi khi du lịch cùng bạn bè, người thân nữa. Con trai Polo muốn bố bơi, tôi cũng miễn cưỡng mang tất che đậy bàn chân để xuống hồ cùng bé. Khi đi qua an ninh sân bay, tôi phải khéo léo che đậy bàn chân. Tôi cũng phải mua giày lớn hơn hai kích cỡ để tránh bị chật chội và va chạm. Tôi chỉ có thể tập gym cùng huấn luyện viên tại nhà vào mỗi sáng thôi.
- Gia đình, bạn bè bên cạnh anh ra sao?
- Khi tai nạn xảy ra, tôi có anh chị kết nghĩa và hai con nuôi cùng trợ lý chăm lo mọi thứ. Về nước, người thân tại TP HCM hay Nha Trang đều thu xếp ghé thăm tôi liên tục. Nhiều đồng nghiệp nhắn tin động viên tôi, còn ca sĩ Dương Triệu Vũ ghé nhà tôi mỗi ngày giúp tôi tịnh dưỡng.
Những lúc yếu đuối nhất tôi nghĩ đến Polo vì con mới bốn tuổi. Tôi phải sống như những gì từng cầu nguyện mỗi đêm là được ở bên con trai lâu nhất có thể. Con trai chính là liều thuốc mạnh nhất tôi luôn cần để đi qua những tháng ngày khốn khó. Bé là cả cuộc đời của tôi, thậm chí còn hơn thế nữa. Tôi chấp nhận tiêm thuốc tê để ra sân bay sớm về với bé. Polo là đứa trẻ tình cảm. Những ngày tôi nằm trên phòng, con từ chối các lời mời đi các khu vui chơi hay mua sắm đồ chơi mà ở bên bố suốt. Đi học về, con tranh thủ tắm rửa sau đó "đóng quân" tại giường tôi mãi cho tới khi ngủ thiếp đi. Polo là sức mạnh vô hình khiến tôi dũng cảm từ bỏ và bước qua những gì trước đây không thể.
Đàm Vĩnh Hưng bên cạnh chăm sóc, chơi đùa với con trai tại Mỹ vào năm ngoái. Video: Nhân vật cung cấp
- Anh chăm sóc cho con trai như thế nào?
- Tôi luôn ở cạnh Polo từng khoảnh khắc trừ giờ học của con tại trường. Tôi thường canh theo lịch nghỉ học để đưa bé đi khắp nơi từ trong nước đến nước ngoài. Chúng tôi đến tất cả khu vui chơi của trẻ con trong thành phố. Tôi mê con nên bé thích gì tôi cũng theo.
Tôi cho con học ở một trường quốc tế nổi tiếng ở TP HCM. Hai tháng cuối năm ngoái, tôi đưa bé sang Mỹ và kèm con học mỗi đêm với sự hỗ trợ từ xa của các giáo viên. Cô giáo của Polo gửi hết các bài quan trọng để tôi dạy con trai cho kịp với bạn bè. Ví dụ, nhà trường yêu cầu chỉ cần nhớ và nhận dạng bốn hình học bằng tiếng Anh, tôi làm một lèo 10 hình. Tôi luyện cho con những phép cộng trừ phức tạp hơn bài học của nhà trường. Kết quả, con trai tôi nhận được giấy khen. Tôi hạnh phúc không nói nên lời, thông báo cho hết người này, người kia mà nước mắt cứ trào ra.
- Trải qua nhiều chuyện, anh thấy bản thân thay đổi gì?
- Tôi giảm mua sắm rất nhiều, biết dành dụm hơn. Tôi bỏ tính xốc nổi, không tham gia tranh chấp hay cãi vã trong nghề hay trên mạng xã hội. Tôi tìm và chọn những phương pháp tập luyện hay ăn uống sao cho khỏe mạnh, cố gắng tránh mọi bệnh tật, mong ước sống lâu hơn cùng con. Nói chung Polo chính là người khiến tôi thay đổi hay đưa ra những quyết định trong đời. Ví dụ, trường Polo khá xa nhà cũ, tôi cũng sẵn sàng bán đi dọn đến nơi gần trường nhất, để có thể buổi sáng cho con ngủ thêm ít nhất 30 phút.

Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng trong bộ ảnh chụp tại studio cuối năm 2024. Ảnh: Nhân vật cung cấp
- Anh dùng từ gì để hình dung về cuộc sống của mình lúc này?
- Đối diện, trải nghiệm, thử thách, luyện tập và bình tĩnh. Tôi muốn quan sát kỹ hơn mọi thứ liên quan đến cuộc đời mình lâu nay. Thậm chí, tôi chọn lọc lại ai là bạn của mình, ai là "bè".
Tôi không cho phép mình buồn mặc dù nhớ khán giả, ánh đèn sân khấu, âm thanh và cả những chuyến lưu diễn. Tôi phải tự tiêu diệt hết những tủi thân hay bất cứ điều gì không vui. Tôi làm được việc đó để đón cái Tết vừa rồi cùng gia đình với tâm thế sống chậm lại và không bị quay cuồng hay chạy show bất chấp. Đồng thời tôi cũng muốn dùng phép thử này để kiểm tra lại sức chịu đựng của mình tới đâu.
- Nhìn lại những gì đã xảy ra, anh rút cho bản thân điều gì?
- Tôi ước gì đủ cứng rắn để biết từ chối lời mời đổi vé máy bay để ở lại Mỹ vào đêm xảy ra tai nạn. Đó là quyết định cả nể khiến tôi ân hận nhất. Với chín tháng nghỉ hát tại Việt Nam ít nhiều cũng đã vô tình cho tôi trải nghiệm và suy nghĩ "nếu không còn hát nữa thì mình như thế nào".
Dù vậy, tôi sẽ làm những gì trong khả năng có thể để bảo đảm cho nghề nghiệp của mình được tiếp diễn ổn thỏa. Tôi cũng sẽ tập trung hơn vào công việc kinh doanh để chuẩn bị thật kỹ hơn cho bãi đáp của mình sau này. Hiện tôi giữ cho mình một tinh thần ổn định, chăm sóc tốt cho bản thân để cùng luật sư đại diện đối diện với vụ kiện tại Mỹ giai đoạn sắp tới.
Tôi bình thản và chấp hành đúng mọi thứ. Không cho phép bản thân quá vui hay quá buồn vì bất kỳ điều gì. Sự bình yên của tôi và con tôi mới là tất cả. Việc không đi hát ảnh hưởng lớn đến thu nhập nhưng tôi biết tính toán để cuộc sống ổn định.
Ca hát và kinh doanh chính là nguồn sống của tôi và gia đình. Tôi phải biết mỗi giai đoạn trong cuộc sống như thế nào để chi tiêu cho hợp lý. Bảy tháng qua, tôi không mua quần áo mới. Mọi thứ được sắp xếp lại sao cho vừa vặn với hoàn cảnh của tôi lúc này.
Ca sĩ tên thật là Huỳnh Minh Hưng, 54 tuổi, quê ở Quảng Nam. Năm 1998, anh đoạt giải tư Tiếng hát truyền hình TP HCM. Từ đầu thập niên 2000 đến nay, anh hoạt động liên tục, gây chú ý với khán giả với nhiều thể loại âm nhạc, như nhạc xưa, trữ tình, bolero và nhạc trẻ. Anh có các album đã ra mắt như Hưng (2004), Dạ khúc cho tình nhân (2005), Tình ca hoài niệm (2006), Giải thoát (2007). Năm 2022, ca sĩ công bố có con ruột, nhưng giữ kín thông tin mẹ của bé.
Hoàng Dung